Lúc nãy nguy hiểm đã qua, Cố Văn Uyên tuy rằng bị thương, nhưng vẫn không quên chuyện trước đây Cố Bích Quân đã khiến hắn mất mặt, liền lạnh lùng đáp: “Tiểu Kiều trước nay đều thấu tình đạt lý, biết ân tất báo, đâu như những kẻ đại tỷ thầm thương trộm nhớ, toàn là thứ chẳng biết điều!”
Mặt mũi Cố Bích Quân lập tức tối sầm lại, liếc nhìn Minh Nguyên Lãng lúc này đang xấu hổ né sang một bên: “…”
Ả quay mặt sang, lạnh lùng nói: “Cố Nhị à, ta vốn không nên cứu ngươi, còn sai người trị thương cho ngươi!”
Ả tuy rằng rất hay hành hạ Minh Nguyên Lãng, nhưng chưa từng có ý định lấy mạng hắn, cho nên trong thạch thất thường chuẩn bị thuốc trị thương hàng ngày và những tấm vải sạch, vậy nên mới có thể trị thương cho Cố Văn Uyên
Trong lúc nói chuyện, ngoài cửa lại truyền đến tiếng bước chân.
Người trong thạch thất đều nhìn về phía cửa, không ngờ lại nhìn thấy thiếu niên thủ vệ “toàn thân đầy máu” xông đến, còn mở cả rào chắn của thạch thất.
“Đại tiểu thư, nhị thiếu gia, những con dã thú đó đã bị đuổi đi hết rồi, Cố đại thiếu gia đã đưa người đến giết hết bọn chúng, nhị thiếu gia bị thương quá nặng, chúng ta vẫn nên đưa nhị thiếu gia ra ngoài cho đại phu khám bệnh!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play