Nàng đã bước vài bước đến trước song sắt, nhìn thấy sợi dây xích huyền thiết rất dài, từ xà đá thả xuống, khóa chặt cổ tay của bóng nam nhân gầy gò.
Nhưng Minh Quốc Công vẫn có thể ngồi tựa vào mép giường đá, nhắm mắt dưỡng thần.
Từ góc độ của Minh Lan Nhược, nàng không thể nhìn rõ mặt của phụ thân, nhưng có thể thấy thân hình của người đã gầy đi rất nhiều.
Một bộ áo trắng trên người người trông cũng có phần rộng rãi.
Nàng cố gắng nén nỗi đau trong lòng và sự lo lắng, quay lại nhìn Cố Văn Uyên, lạnh nhạt nói: “Nhị thiếu, cách cửa không tiện dùng hình tra khảo, ngài có thể mở cửa được không?”
Cố Văn Uyên nhìn Minh Lan Nhược, nhếch mép cười: “Không ngờ Tiểu Kiều lại là người tàn nhẫn như vậy.”
Hắn bước đến bên cạnh phòng đá, vừa mở cơ quan, vừa cười nói: “Vì Tiểu Kiều mà mở cửa thì được, nhưng đừng dùng hình, Minh Quốc Công là bảo vật của đại tỷ ta, ngươi làm tổn hại rồi, e rằng ta cũng không bảo vệ được ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT