Minh Lan Nhược cong đôi mắt, bỗng dưng dựa vào lồng ngực rắn chắc của hắn, dùng giọng điệu mềm mỏng dỗ dành hắn: “Được rồi mà Kiều Viêm, đừng giận nữa, là chủ tử ta không biết nói chuyện.”
Chậc chậc, thời buổi này còn có “Chủ tử” như nàng, còn phải dùng sắc dụ hoặc “Thuộc hạ” nhà mình.
Kiều Viêm nhìn khoé môi nàng dính chút đường phấn, đột nhiên nắm lấy cằm nàng, đầu ngón tay thong thả ung dung xoa khóe môi nàng: “Tiểu nương nương, cuối cùng là ngài muốn làm gì?”
Minh Lan Nhược cảm nhận được thái độ của hắn mềm mại hơn, đã bắt đầu giúp nàng lau khóe môi, vì thế bắt đầu được một tấc lại muốn tiến một thước, nói: “Ta muốn ăn điểm tâm ngươi mang về, đút cho ta ăn đi!”
Vừa rồi ăn nửa miếng, thật sự cảm thấy rất ngon.
Hắn hiểu rõ nàng thích ăn gì, điểm tâm gạo nếp rất dai, độ ngọt thấp nhưng hương vị cực kỳ thơm ngon.
Kiều Viêm nhìn Minh Lan Nhược chưa dỗ mình được hai câu đã bắt đầu lộ nguyên hình, hắn nguy hiểm híp mắt lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play