Minh Lan Nhược mỉm cười, cũng nâng ly lên: “Ta ở Hoàng gia cũng chưa từng tham gia yến tiệc tổ chức trong rừng đào rộng mười dặm cùng với dòng nước uốn lượn như thế này, thật là mở rộng tầm mắt, hội bàn đào trên thiên đình chắc cũng chỉ được đến thế này thôi.”
Lời khen chân thành của Minh Lan Nhược khiến Đường Bích Quân nghẹn lời.
Nàng ta nhìn Minh Lan Nhược với ánh mắt khó đoán, nữ nhân này là không có lòng cảnh giác hay không có đầu óc, hay là… Giả heo ăn thịt hổ?
Nhưng điều đó cũng không quan trọng, mặc kệ Minh Lan Nhược muốn làm gì, dù sao hôm nay cũng không thể để nàng còn sống trở về.
Ngược lại, Nguyễn thị cảm thấy mình được khen, bởi vì bữa tiệc này do bà ta tự chuẩn bị, lộ ra nụ cười kiêu hãnh: “Để nương nương chê cười rồi, yến tiệc như này không có gì đặc biệt đâu.”
Đường Bích Quân im lặng nhìn Nguyễn thị, cười cực kỳ mỉa mai khinh bỉ, mẫu thân của nàng ta thực sự là… ngu xuẩn, nông cạn.
Sau đó, nàng ta mỉm cười nhìn Thượng Quan Hoành Nghiệp mời rượu: “Điện hạ, đây là Thiêu Đao Tử Tuý của Đông Bắc Cương, hương vị khác với Thiêu Đao Tử Tuý trên thị trường nhưng vẫn cay nóng, ngài muốn thử chút không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT