Cảnh Minh lạnh mặt nói: “Đúng vậy, ta thấy Tiểu Vệ kia hoàn toàn không tin tưởng người, chỉ qua loa chiếu lệ với người rồi bỏ chạy, sau này cũng sẽ không xuất hiện lại nữa.”
Đôi mắt sáng của Minh Lan Nhược đầy u ám nhìn đám nạn dân ồn ào dưới lầu.
Nếu như Tiểu Vệ chỉ là qua loa với nàng, nàng cũng có thể hiểu được, bởi vì ở kiếp trước, cả đám người Trần Ninh, Vương ma ma cũng không hề xuất hiện.
Bọn họ lạnh lùng nhìn nàng tự chuốc lấy diệt vong.
Bởi vì năm đó nàng có thủ đoạn hô mưa gọi gió trong hậu cung, có đầu óc lên kế hoạch tổ chức tình báo cho nam nhân kia, duy chỉ không có lương tâm.
Lương tâm nực cười của nàng lại dành hết cho nhi tử của kẻ thù, không biết đến huyết hải thâm thù của mẫu thân, cũng không nhìn thấy sự mong đợi đầy đau đớn của phụ thân.
Tất cả trưởng bối che chở cho nàng trước mưa gió tăm tối, chỉ cầu mong nàng được sống bình an, thuận lời nhưng nàng lại tuỳ tiện phung phí tất cả, làm sao xứng là hậu nhân của Tiêu gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT