Trong suốt khoảng thời gian sau đó, Tiểu Vệ nhìn Minh Lan Nhược chăm sóc A Viên và A Bảo, bôi thuốc và phát thêm áo bông cho từng đứa trẻ.
Thằng bé ôm chặt đồ được phát cho mình, cuối cùng không kìm được mà lẩm bẩm đầy sự sùng kính: “Tiểu phu nhân, người… Đúng thật là tiên nữ cứu khổ cứu nạn!”
Khi họ bị bệnh, không đủ bạc để đi mời đại phu và cũng không có đại phu nào sẵn sàng chữa trị miễn phí.
Minh Lan Nhược nhẹ giọng hỏi: “Vậy ngươi có muốn nói cho vị tiên nữ này biết lý do vì sao các ngươi không dám đến lấy quần áo và thực phẩm không?”
Từ việc phát thịt viên đến việc chữa trị cho đứa nhỏ, không chỉ là lương tâm của nàng, mà còn là một phần trong kế hoạch của nàng, bây giờ là lúc thu lưới.
Thay vì phải khai thác thông tin từ người lớn, nàng chọn bắt đầu từ những đứa trẻ, điều này cũng có thể giảm bớt sự cảnh giác của những người theo dõi các nàng.
Ngay khi nghe thấy cách nói chuyện của Tiểu Vệ thì đã biết thằng bé từng đi học ở trường tư thục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT