Y giả có khẩu âm dị vực thở phào nhẹ nhõm: “Đúng là Thái Tử điện hạ có cách nhưng… Thương tích trên cơ thể nữ nhân này quá nghiêm trọng, không thể hồi phục nhanh được.”
Thượng Quan Vũ không để ý, hừ lạnh một tiếng: “Lá bài tẩy này, bản Thái tử không vội dùng, để nàng ta hồi phục rồi nói sau, dùng một “lưỡi dao cùn” để đối phó với nhân vật lợi hại như Thương Kiều thì có ích gì chứ.”
Tất nhiên là cần phải mài sắc “lưỡi dao”, tẩm độc vào nó trước khi có thể đâm thẳng vào cơ thể Thương Kiều, khiến đối phương chết chỉ trong một dao.
Y giả dị vực kia gật đầu, bước vào căn phòng với trợ thủ một lần nữa, không biết đã sử dụng thuốc và phương pháp gì mà tiếng rên rỉ đau đớn của nữ nhân đó lại vang vọng trong căn phòng.
Nhưng lần này nàng ta không còn hét lên muốn chết nữa.
Thượng Quan Vũ hài lòng dẫn theo phụ tá của mình rời đi.
Một ông lão râu tóc bạc phơ đi theo sau cau mày hỏi: “Thái Tử điện hạ, sao ngài phải tốn công tốn sức cứu nữ nhân này, chỉ cần giữ cho nàng ta một hơi thở, để nàng ta đứng trước mặt bệ hạ vạch trần gian tình giữa Minh phi và Thương Kiều, thế chẳng phải là tốt rồi sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT