Minh Lan Nhược rút ngân châm dính dược vật từ cổ tay tiều tuỵ của Thái Hậu, vừa chà lau vừa cẩn thận dặn dò.
“Mấy ngày tới con không ở bên cạnh người, người nhất định phải nghe lời Đàm ma ma, chăm sóc sức khỏe thật tốt.”
Thái Hậu dựa vào gối mềm, mặc dù bà gầy hơn nhiều nhưng khí sắc vẫn còn tươi tắn và đôi mắt vẫn có sức sống.
“Được rồi, đừng lải nhải nữa, tiểu nha đầu này thật là, dù con không ở bên ai gia nhưng bên cạnh ai gia vẫn còn y giả tốt!”
Từ khi lần trước bị đại trưởng công chúa Nguyên gia âm thầm dùng thuốc cấm mưu hại, nhóm thái y lại không phát hiện ra gì, Thái Hậu nương nương càng thêm không tin tưởng Thái Y Viện.
Minh Lan Nhược nhìn bà ai oán không khỏi cười nhẹ: “Con đã tiến cử cho người một lão thần y họ Đường. Y thuật của lão ấy rất tốt, người cứ yên tâm, ngài ấy sẽ chăm sóc tốt cho người.”
Thái Hậu thở dài, nhìn Minh Lan Nhược, duỗi tay sờ lên khuôn mặt nhỏ của nàng: “Con từ nhỏ đã bướng bỉnh, từ khi có con mới trưởng thành, cũng nhạy bén và trầm ổn hơn rất nhiều, Tiểu Hi Nhi là phúc phận của con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play