Nụ cười “ngây thơ đáng yêu” trên mặt Tiểu Hi cứng đờ, sau đó vẫn thành thật nhỏ giọng nói: “Chiêu Diệu và Trần Ninh dẫn con đi dạo phố ở kinh thành, nghe người trong phố nói qua rất nhiều chuyện.”
Cậu không muốn lừa gạt mẫu thân, cậu thích đi dạo khắp các phố lớn ngõ nhỏ trong kinh thành bởi vì có thể từ trong miệng rất nhiều người lớn nghe được chuyện “thú vị” hoặc là “quỷ dị”.
Có một số chuyện cậu có kiến thức nửa vời nhưng quan trọng là cậu hiểu được rất nhiều chuyện của người lớn, thế giới của người lớn.
Minh Lan Nhược nhìn Tiểu Hi một hồi lâu, khẽ thở dài ôm chặt cậu bé như mèo con, dịu dàng nói:
“Mẫu thân biết con thông minh nhưng mẫu thân luôn mong thời gian ngây thơ của con có thể lâu hơn.”
Nàng cũng biết sau này sẽ phải đối mặt với nhiều nguy hiểm hơn, Tiểu Hi trưởng thành sớm và thông minh khác với người thường, có thể khiến cậu dễ dàng hóa nguy thành an.
Nhưng con người cả đời có thể vô ưu vô lo cũng chỉ là giai đoạn trẻ con ngắn ngủi, làm mẫu thân, bản thân vất vả nhưng luôn hy vọng con mình có thể sống vui vẻ đơn giản một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play