Minh Lan Nhược móc đầu ngón tay vào nút áo nạm ngọc trên vạt áo của hắn, thản nhiên hỏi: “Ngài chỉ bắt đầu nghĩ đến chuyện này khi ta mười ba tuổi thì làm sao mà ngài có thể hỏi mẫu thân của ta về cuộc hôn nhân này được?”
Thương Kiều bình tĩnh vuốt mái tóc dài của nàng: “Ta tới đây thắp hương ở bài vị của trưởng tỷ. Ta hỏi trưởng tỷ có phản đối không? Trưởng tỷ im lặng nên đương nhiên là đồng ý rồi.”
Minh Lan Nhược im lặng một lát, sau đó cười nói: “Mẫu thân ta hẳn là đã đánh giá thấp sự vô liêm sỉ của ngài rồi.”
Không, đó là bởi vì Diêm Vương gia đã đánh giá thấp sự vô liêm sỉ của hắn. Đến cả quỷ cũng… mẹ kiếp cũng không vô liêm sỉ đến như vậy đâu.
“Sau tất cả, giờ nàng là của ta.” Hắn cười khẽ, nụ cười vui vẻ đến mức thoải mái.
Khuôn mặt hắn đẹp như tranh vẽ, tuấn mỹ mê người, thoải mái cười lên như thế này, toàn thân mặc mãng bào và đeo đai lưng ngọc, càng làm nổi bật lên vẻ đẹp độc nhất của hắn.
Trái tim của Minh Lan Nhược run lên khi nhìn thấy thế, không khỏi bị sắc đẹp quyến rũ, nàng than nhẹ…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT