Minh Đế nhìn Minh Lan Nhược rời đi, đáy mắt hiện lên ý tức giận, nha đầu vô lễ chết tiệt này!
Nếu không phải nể mặt Thương Kiều, còn cần nàng chữa bệnh, lão ta đã sớm giết nàng!
Minh Lan Nhược ra khỏi thượng thư phòng, không đi chỗ Thái hậu, mà đi thiên lao.
Đại trưởng công chúa Nguyên Gia chán nản mà chật vật ngồi trên cỏ khô trong phòng giam lạnh lẽo, thấy Minh Lan Nhược xuất hiện.
Bà ta tức giận lảo đảo bắt lấy thanh sắt phòng giam: “Minh Lan Nhược, ngươi hại ta… trên những bông hoa kia làm sao có thể còn lưu lại dược vật, ngươi vu oan hãm hại bản cung!”
Minh Lan Nhược cong khóe môi phấn nhuận: “Đúng vậy, trên hoa vốn đã sớm không còn lưu lại dược vật, chỉ còn lại mùi người không ngửi thấy, ta chính là ngụy tạo chứng cớ vu oan.”
Sau khi Thương Kiều nói cho nàng biết bốn chữ vu oan giá họa, nàng lập tức hiểu ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play