Dứt lời, hắn lấy bao hỉ phục mà Minh Lan Nhược đã thay rồi xoay người bỏ chạy.
Minh Lan Nhược nhìn bóng lưng hắn cũng không ngăn cản, khi thấy hắn đi xa, mới nhẹ giọng chế giễu: “Ngu ngốc.”
“Đại tiểu thư, sao tiểu thái giám kia lại bỏ chạy, giống như có ai đuổi theo cắn hắn vậy?” Xuân Hòa buồn bực bưng chậu nước đi vào.
Minh Lan Nhược cười nhẹ một tiếng, mắt to nheo lại: “Ai biết được, có lẽ bị trùng tự cho là thông minh cắn.”
Xuân Hòa càng kinh ngạc hơn: “Có loại trùng đó sao?”
Trùng tự cho là thông minh là trùng gì? Chẳng lẽ là cổ trùng của Miêu Cương?
Minh Lan Nhược sờ cái đầu to màu vàng cố gắng giăng lưới ở đầu giường đang chuẩn bị ngủ, kéo dài thanh âm: “Đúng vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play