Nói rồi hắn nhìn thoáng qua mấy hỉ bà đang run bần bật ở một bên: “Còn không mang lụa đỏ tới đây!”
Một trong các hỉ bà lúc này mới như vừa tỉnh mộng, nhanh chóng cầm quả cầu hoa lụa đỏ cẩn thận đưa cho Minh Lan Nhược và Thượng Quan Hoành Nghiệp.
Lúc này bọn họ mới nhớ ra, đúng rồi, bởi vì không có nghi thức tiễn dâu đưa tới nhà tân lang nên tân lang phải tự tay cầm quả cầu lụa đỏ dẫn tân nương tới tiền viện bái đường.
Thượng Quan Hoành Nghiệp liếc dải lụa đỏ trong tay Minh Lan Nhược, lại nhìn bàn tay nhỏ bị hắn siết trong tay, tay của nàng khác với tay của Chu Trường Nhạc hay bất cứ thiếp thất nào ở trong phủ, bàn tay tinh tế mềm dẻo giống như đang nắm giữ một nhành liễu mảnh mai mềm mại trong tay vậy.
Khiến hắn ta cảm thấy tâm viên ý mã một cách kỳ lạ, không thể ngừng tưởng tượng đến cảnh khi bàn tay ấy ôm chặt eo mình sẽ là cảm giác gì.
“Điện hạ, nhận lụa đỏ đi!” Giọng nói lạnh lùng của Thương Kiều đánh gãy những tưởng tượng kia của hắn ta, mạnh mẽ ép buộc nhét một đoạn đầu lụa đỏ vào tay hắn ta.
Hắn ta hơi miễn cưỡng thả tay nhỏ của Minh Lan Nhược ra rồi cầm lấy lụa đỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT