Không, thậm chí việc ông ta được thăng lên Bỉnh bút Đại thái giám cũng phải do Thương Kiều gật đầu mới được!
“Thiên Tuế gia… xin tha mạng… nô tài… nô tài sai rồi… nô tài…”
Lời cầu xin tha thứ cuối cùng chưa kịp thốt ra, xương cổ của Đức Thắng đã bị ngón tay dài của Thương Kiều hung hăng bóp nát, bên trong miệng phun máu ra ngoài, đôi mắt co giật trợn trắng lên.
Thương Kiều tùy ý vung tay lên, ném mạnh Đức Thắng về phía bức tường xây làm bình phong ở cổng. Trên bức tường xây làm bình phong ở cổng trong nháy mắt xuất hiện một vệt máu lớn, ngoài bộ quần áo trên người ông ta, hầu như không còn nhìn ra hình người nữa.
Tất cả những người có mặt ở đó đều không dám thở mạnh.
Thương Kiều hít sâu một hơi, cảm nhận mùi máu tanh trong không khí, đôi mắt phượng nheo lại, nhận lấy khăn từ Hòa công công đưa tới, lau sạch vết máu dính trên ngón tay dài: “Chậc, buồn nôn quá.”
Hắn ném khăn đi, quay người đi ra bên ngoài: “Xuất cung, phát đi lệnh Hắc Long của bản tọa, sai khoái mã truyền tin khẩn cấp tám trăm dặm đến biên quan.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT