Minh Lan Nhược cố gắng rút tay về, hạ giọng nói: “Đáng đời ngươi bị cắn!”
Thương Kiều nhướng mày, nghiêm túc nói: “Lần sau đổi chỗ cắn đi, cắn tay thì có tình thú gì đâu!”
Giọng hắn không nhỏ, khiến mọi người xung quanh lập tức quay lại nhìn, Minh Lan Nhược chỉ cảm thấy mọi người đang nhìn mình.
Khuôn mặt đẹp của nàng đỏ bừng kéo hắn đi nhanh, đến một nơi ít người mới cao giọng: “Cầu xin ngươi, giữ chút thể diện đi, trước mặt mọi người mà còn như vậy, ta sẽ hóa thành đạo sĩ đánh yêu quái ngay tại chỗ đấy!”
A, tại sao một thái giám lại có thể lẳng lơ như vậy! Thật sự nên lấy một cái bảo bối hồ lô thu phục tên đại yêu nghiệt này mới được!
Nhìn nàng vừa giận vừa ngượng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, Thương Kiều khẽ cười, đột nhiên lấy từ sau lưng ra một bó hải đường trắng pha hồng.
Minh Lan Nhược ngẩn người, hắn mua hoa ở chợ hoa từ khi nào vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play