Mà trong xe ngựa, Xuân Hoà nhìn về phía Minh Lan Nhược, nói nhỏ: “Kẻ địch, động.”
Minh Lan Nhược mỉm cười lười biếng: “Bảo Trần Ninh và những người khác không cần hành động, ta muốn xem bọn họ định diễn trò gì.”
“Bọn họ chọn ra tay vào lúc này hẳn là đã tính toán cẩn thận rồi. Thương Kiều đã ở trong lồng huân hương bảy ngày rồi. Đây là thời điểm quan trọng nhất để giải được độc. Không thể tùy tiện di chuyển. Nếu không không chỉ chất độc bị chảy ngược chiều, dẫn đến việc giải độc thất bại mà tính mạng của hắn cũng sẽ gặp nguy hiểm.”
Minh Lan Nhược cầm một viên kẹo trái cây đưa cho Tiểu Hi.
Xuân Hòa không đồng ý: “Hà cớ gì người lại phải mạo hiểm như vậy cơ chứ?”
Minh Lan Nhược cũng ngậm một quả mận vào miệng, vị chua chát khiến nàng nheo mắt lại: “Chỉ có kẻ trộm ngàn ngày, sao có thể đề phòng kẻ trộm ngàn ngày được chứ? Nếu không dẫn đầu rắn ra khỏi hang thì ngày ngày ngươi phải chờ rắn độc cắn ngươi sao?”
Đây là thói quen của nàng ở kiếp trước. Khi nắm giữ quyền lực, nàng thà bóp chết đối thủ ngay khi còn trong nôi. Nàng thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT