“Được, vậy tốt, thật ngoan, bản tọa rất vừa lòng!” Thương Kiều lười nhác nghịch tóc nàng.
“A…Ý của ta không phải là vậy!” Minh Lan Nhược cảm thấy mình sắp điên mất rồi, nàng bị hắn khích đến mức nói năng lộn xộn hết cả.
Nàng hít sâu một hơi, cố nén buồn bực: “Có dã nam nhân hay không không phải trọng điểm, trọng điểm là tại sao ngươi muốn dọn tới ở?”
Dựa vào đâu chứ?
Hiện tại Điệu Vương phủ do một tay nàng tạo dựng nên, cũng là căn cơ của nàng, hắn dựa vào đâu mà nói muốn tới thì tới?
Thương Kiều nhướng mày: “Sao vậy, không phải ở trước mặt Hoàng đế ngươi nói bản tọa bị thận hư, thận thủy không đủ, mang bệnh thượng triều thật sự quá vất vả, cần có ngươi ở bên chiếu cố và hầu bệnh hay sao?”
Minh Lan Nhược nghẹn họng, sắc mặt xanh trắng đan xen, hắn đang dùng lời nói lúc trước khi nàng muốn dọn đến Đông Xưởng để trả lại cho nàng đây mà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT