Đột nhiên, nàng cảm thấy có hơi thương xót tiểu thư sinh đang buồn bực đứng trước mặt, con người thường có xu hướng cảm thấy thương xót những người giống mình.
Nàng đưa tay nhận lấy bó tuyết liễu, ngẩng khuôn mặt sáng ngời nhìn hắn giống như một thiếu nữ đối diện với người mình thương, cười nhẹ: “Những bông hoa này rất đẹp, ta rất thích, cảm ơn ngươi, thư sinh Ẩn.”
Thư sinh Ẩn nhìn vào đôi mắt ấm áp tràn ngập ánh cười của nàng, trái tim hắn cảm thấy như bị đốt cháy, đập một cách điên cuồng.
Hóa ra, nàng cũng có thể mỉm cười như vậy với những người khác ngoài Tần vương.
Hóa ra, nụ cười này rất đẹp, đẹp đến mức khiến người ta muốn hôn lên mắt và đôi môi của nàng…
Đuôi mắt của thư sinh Ẩn như ẩn như hiện lên sắc đỏ kỳ quái, hắn không kìm nén được bước lên một bước, muốn nắm lấy tay áo của nàng.
Nhưng ngay lúc đó, Minh Lan Nhược hơi nghiêng người sang một bên, cúi đầu nhẹ ngửi hương hơi đắng của lá tuyết liễu, đúng lúc tránh khỏi bàn tay đang đưa ra của hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT