Xuân Hòa nhìn thấy trên lưng và ngực nàng có vài vết đỏ đang dần biến mất trong nước thuốc, có hơi tò mò: “Lọ thuốc này thật sự rất hữu dụng, những vết muỗi cắn trên người của người đều đã biến mất hết.”
Xuân Hòa, Cảnh Minh đều là những nữ nhân chưa chồng, đâu hiểu những dấu vết mờ ám này có ý nghĩa gì.
Minh Lan Nhược ngẩn người một lát, có hơi khó hiểu, trời lạnh thế này đâu ra muỗi, khi nàng cúi đầu nhìn xuống thì những dấu vết đó đã mờ nhạt đi đến mức gần như không thấy nữa.
Thế là nàng cũng không để ý, chỉ nói: “Thuốc này giúp lưu thông máu ứ, giải rượu là tuyệt nhất, đúng rồi, Thiên Tuế Gia rời đi lúc nào?”
Xuân Hòa ho nhẹ: “Thiên Tuế Gia đưa người về phòng, đến khoảng nửa đêm mới đi.”
Minh Lan Nhược cảm thấy có hơi không thoải mái, nàng ho nhẹ: “Hóa ra là hắn chăm sóc ta, ta có làm điều gì thất thố không?”
Xuân Hòa lắc đầu: “Nô tỳ không nhìn thấy, người của Đông Xưởng canh giữ cửa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play