Đoàn người đi về hướng Điệu Vương phủ.
Tới Vương phủ, Minh Lan Nhược xuống xe, lại thấy Thương Kiều cũng xuống xe theo mình.
Nàng hơi sửng sốt: “Ngươi không quay về sao?”
Thương Kiều nguy hiểm nheo đôi mắt phượng lại, cười nhạt: “Nha đầu qua cầu rút ván này, vừa mới lau đầy nước mắt nước mũi lên quan phục của bản tọa xong mà giờ đã muốn đuổi bản tọa đi rồi?”
Minh Lan Nhược theo bản năng dùng tay áo che chóp mũi lại, tức giận trừng hắn một cái!
Nhưng nàng vẫn quay mặt đi đạm nhạt nói: “Cũng nên kiểm tra lại cho ngài rồi, thuận tiện cùng nhau dùng bữa tối luôn?”
Thương Kiều cười nhẹ: “Như này còn tạm được.”
“Mẫu thân!” Đứa bé nho nhỏ đột nhiên chạy tới nhào vào trong ngực đón nàng.
Sức lực của Tiểu Hi lớn, nàng hơi loạng choạng một chút rồi bất đắc dĩ sờ đầu nhung nhỏ của cậu bé: “Con làm gì mà phải chạy nhanh như thế vậy.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play