Hắn lại nhắc đến chuyện đó, hắn không nên ép nàng nhớ tới ký ức “không nên nhớ lại” ở suối nước nóng, là do mang hận nàng vì nhổ nước miếng vào mặt hắn à?
“Ngài thật đúng là biết nói đùa.” Minh Lan Nhược ngoài cười nhưng trong không cười.
Một đại thám giám đang yên đang lành lại mọc ra thêm một cái miệng xéo xắc, thật sự quá đáng ghét.
Thương Kiều xoay người xuống ngựa, ném roi ngựa cho Tề công công đi theo bên cạnh hắn: “Ngươi đi tới nơi này làm gì?”
Minh Lan Nhược nhìn nón ô sa mạ vàng tinh xảo của hắn đã ướt sũng, hình dáng trên khuôn mặt trông cứng cỏi, độc ác mà lại thiên tính nữ, không biết là có phải đang vội vàng đi thu gặt tính mạng của người nào không.
Nàng lạnh nhạt nói: “Lan Nhược tới đây vì biểu cữu gia muốn hỏi một vài chuyện, vừa ra cửa đã thấy ngài ở nơi này.”
Vừa khéo, hai chữ “cữu” xô vào nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play