Con vật nàng bắt được to như lòng bàn tay, trong tộc Cố Miêu gần như có thể coi là thánh vật truyền đời!
Có lẽ bởi vì núi Thang Tuyền là hành cung của hoàng tộc, ẩm ướt ấm áp, trăm năm nay người bình thường không được vào, con này không biết sống trong đó bao lâu mới to béo được như vậy! Chắc sắp thành tinh luôn rồi!
Thư sinh Ẩn nhìn thấy một cái đầu nhện đầy lông với tám con mắt hung dữ nhô ra, răng nanh nó đong đưa, hắn chỉ cảm thấy thái dương mình đang co giật liên hồi.
Minh Lan Nhược nhìn khuôn mặt không còn giọt máu cùng với thân hình run rẩy của tên thư sinh này, rất buồn bực “Ngươi không sao chứ?”
Lần này nàng cũng không cho hắn ngửi Đại Hoàng mà. Sao mà trông hắn vẫn như sắp ngất xỉu vậy?
Thư sinh Ẩn run rẩy chỉ vào đầu mình, sắc mặt tái nhợt: “Vậy… thuốc trên đầu ta là… nước tiểu của nó sao?”
Minh Lan Nhược cau mày, nghiêm túc sửa lại: “Là loại thuốc có nước tiểu quý giá của nó. Ta đã phải gãi mông của nó, cho nó uống rất nhiều nước thì mới có ép nó tè ra chút nước tiểu đấy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT