Những năm trước, khi ông ta phải bôn ba, tiềm phục, sau này lại chiến đấu liên miên, thỉnh thoảng một năm ôngta chỉ có thể về nhà một hai lần.
Ít nhất mỗi lần trở về, ông ta thấy nhà cửa không thiếu tiền bạc, vợ cả và các thiếp cũng xem như hòa thuận.
Nhưng không hiểu vì sao, khi thời bình đến, cả gia đình tụ họp, mở cửa lập phủ, vinh hoa vô tận, thì mọi thứ lại trở thành thế này.
“Tài võ của Quốc công gia thật đáng nể, lòng trung thành của ngài cũng không ai sánh bằng, nhưng trong chuyện gia đình, ngài không phải là người giỏi điều hành. Vừa dẹp ngoại giặc, vừa yên nội thất, thiếu một trong hai đều không ổn.” Tề Ngọc Trần cúi đầu nói.
Chu Quốc công nhìn hắn, giọng trầm lại: “Vậy nên lão phu phải lo liệu chuyện đã rồi, bằng mọi cách phải bảo vệ Tiểu Túc, thằng bé là huyết mạch duy nhất của Như Cố.”
“Ngài muốn bảo vệ Tiểu Túc, để nó có cơ hội lớn lên bình an và kế thừa quốc công phủ. Tại sao không nghĩ cách chỉnh đốn phủ đệ, mà lại bày mưu tính kế với Xuân Hòa như vậy?” Tề Ngọc Trần lạnh lùng nói.
Chu Quốc công cười tự giễu: “Năm đó ta quyết liệt cắt đứt với nhà họ Chu là vì khác biệt về đạo nghĩa, nhưng những nữ nhân đã theo ta bao năm cùng những đứa con thứ của ta thì có lỗi gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT