Trong phòng lúc này chỉ còn lại Xuân Hòa và Tề Ngọc Trần.
Tề Ngọc Trần định cởi áo choàng, ngồi xuống: “Xuân Hòa tỷ tỷ quả thực ngày càng uy nghi, khiến mọi người trong cung đều e dè. Chỉ có điều, tại sao lại chiều chuộng con bé Lan Nhi thế?”
Xuân Hòa tự nhiên vươn tay giúp hắn cởi dây áo choàng: “Trong cung này, những chủ nhân chính thức chỉ có vài vị, người hầu hạ cũng không nhiều. Càng như vậy, càng dễ khiến lòng người sinh ra sự lười biếng. Ta phải giữ cẩn thận cho Đại tiểu thư.”
Tề Ngọc Trần khựng lại, nhìn đôi tay ngọc ngà, dài và tinh tế của nàng, khéo léo cởi dây áo choàng của hắn, đôi khi chạm vào làn da nơi cổ, cảm giác tê tê ngứa ngứa…
Cứ như thê tử đang giúp phu quân cởi áo choàng vậy.
Nhưng ánh mắt dịu dàng của nàng lại mang sự chăm sóc của một tỷ tỷ dành cho đệ.
Hắn cụp đôi lông mi dài xuống, che giấu những dòng suy nghĩ phức tạp trong đôi mắt, vươn tay giữ lấy bàn tay nàng, đẩy ra: “Ta tự làm được. Xuân Hòa tỷ tỷ, ta không phải là Tuyển Húc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play