Ôn Nhan nổi da gà khắp người, cố ép mình nói: “Phương nữ sĩ?”
Ánh mắt đục ngầu của bà ất dần trở nên sáng rõ hơn.
Hình như bà ấy đã dùng hết sức lực, khó khăn nhìn khuôn mặt trẻ tuổi trước mắt.
Đôi môi nứt nẻ khẽ động, giọng nói đã lâu không được sử dụng quên mất cách phát ra âm thanh.
“Ngươi….”
Thấy bà ấy đáp lại, Ôn Nhan vui mừng nói: “Bà có nhớ năm 1937 không?”
Nghe nhắc đến năm 1937, khuôn mặt khô héo của bà ấy lộ vẻ xúc động, bà ấy muốn với tay nắm lấy tay nàng nói điều gì đó, nhưng cuối cùng chỉ bất lực buông xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT