Kiếp này nàng chỉ muốn làm cá mặn nằm ườn, thay đổi một cách khác để yêu thương bản thân mình thật tốt.

Hết lần này đến lần khác, hệ thống 009 không có mắt nhìn, lại lần nữa tìm đến, xúi giục nàng liên kết với “Hệ thống tuyển chọn nhân tài HR” để bắt đầu nhiệm vụ chính.

Ôn Nhan đã từ chối nhiều lần rồi.

Nàng không hề biết những cuộc đối thoại “dưỡng lão” trước đó giữa nàng và hệ thống đã bị Chu Thiên tử nghe lén.

Càng không biết những lời đó đã gây ra cú sốc lớn đến thế nào cho Chu Thiên tử.

Bây giờ hệ thống 009 trong đầu lại một lần nữa cố gắng trò chuyện với nàng, nói: “Ký chủ, ta thấy ngươi cần phải biết nguyên nhân nguyên chủ vào cung, rồi hãy quyết định có muốn liên kết với ta làm nhiệm vụ hay không.”

Ôn Nhan trở mình, kiên quyết từ chối, “Cảm ơn, hiện tại ta chỉ muốn chăm chỉ làm một phi tần xứng chức thôi.”

“Ta không có hứng thú tranh sủng, cũng không có tâm tư nịnh bợ.”

“Ta chỉ muốn sống lâu trăm tuổi hơn cả phiếu cơm, dựa vào thâm niên thăng lên Thái phi, những thứ khác không cần suy nghĩ.”

Hệ thống 009 chịu không nổi thái độ buông xuôi của nàng, nhịn một lúc, bắt đầu dùng âm dương quái khí tung chiêu lớn.

“Ký chủ, phụ thân ngươi là Ngự sử đại phu, hai vị huynh trưởng là Thị ngự sử và Giám sát ngự sử.

“Tóm lại một câu, nhà ngươi toàn là những nhân vật mạnh mẽ, chuyên vạch tội trăm quan, làm chuyện chọc giận người khác.”

“Bây giờ bọn họ đã kiêu ngạo đến mức ngay cả thiên tử đánh rắm cũng muốn can thiêp.”

“Ngươi đoán xem vì sao thiên tử lại nạp nữ nhi Ôn gia vào cung?”

“Hắn ta không nhìn nổi Ôn gia quyền thế quá lớn, muốn trừng trị bọn họ một chút.”

“Ôn gia của ngươi không những không biết tiết chế, lại còn dám nhảy nhót trên mồ mả của thiên tử, cứ đà này, nhiều nhất là nửa năm nữa sẽ bị tru di cửu tộc.”

Lời này quả nhiên thu hút sự chú ý của Ôn Nhan.

Nghe thấy câu nói kích thích “tru di cửu tộc” kia, nàng lập tức bật cả người dậy, đặt ra câu hỏi phát ra từ linh hồn:

“Trước kia ta không muốn làm việc nữa thì sẽ bị ông chủ đuổi việc, lúc này đến đây rồi, không muốn làm việc nữa sẽ bị ông chủ tịch thu tài sản?”

Hệ thống 009: “Trẻ nhỏ dễ dạy.”

“Tiếp theo, ta sẽ giải thích chi tiết cho ký chủ các gói dịch vụ trong “quà lễ lớn tịch thu gia sản” của triều Đại Lương. Ta thấy ngươi rất cần phải hiểu rõ trước.”

Ôn Nhan: …

Mẹ kiếp, mới chậm chức đã ra oai phủ đầu như vậy rồi, còn cho người ta sống nữa không?!


 Thấy vẻ mặt như cha chết của nàng, hệ thống 009 vô cùng hài lòng.

Chưa đến mức không cứu vãn được.

Nhưng mà con cá mặn này cũng chỉ bị kí©h thí©ɧ trong chốc lát, liền bắt đầu động não tìm cách lách luật, "Hay là, chúng ta thương lượng một chút?"

Hệ thống 009: "???"

Ôn Nhan: "Ngươi có thể đưa ta trở về, đổi người khác đến không?"

Hệ thống 009 lạnh lùng trả lời: "Đã muộn rồi. Hiện tại, linh hồn của thân xác mà ngươi đang trú ngụ đã thay ngươi nhậm chức ở hiện đại rồi.”

“Ta thấy nàng ta có khả năng tiếp thu rất nhanh, sau khi xuất viện nhận được một khoản tiền bồi thường tai nạn lao động, lập tức nghỉ việc, đem căn nhà mà ngươi vất vả mua, bán cho môi giới, chuyển sang làm blogger du lịch khai phá sự nghiệp mới..."

Nghe những lời này, khuôn mặt Ôn Nhan có chút nứt ra.
Hệ thống 009 tóm lại: "Ôn gia xuất hiện một nhân tài, ta thấy nàng ta có triển vọng phát triển hơn ngươi."

Ôn Nhan: "..."

Một tiểu cô nương thời cổ đại, lại thích nghi nhanh như vậy?

Nội tâm nàng chịu cú sốc cực lớn.

Nhưng nhiều năm vùi đầu làm việc như vậy, thật sự khiến nàng cảm thấy mệt mỏi về mặt sinh lý.

Con cá mặn lại lần nữa nằm dài trên sạp mềm

Cho dù có bị tịch thu gia sản, cũng phải đợi đến nửa năm sau.

Ôn Nhan yên tâm thoải mái nằm thẳng.

Hệ thống 009 hoàn toàn cạn lời, xem ra phải dùng đến uy hϊếp dụ dỗ mới được.

Hiện tại hậu cung của Chu thiên tử không có mấy phi tần, từ khi Hứa Hoàng hậu bị phế truất qua đời, vị trí trung cung bỏ trống, ngoài Ôn Nhan ra, chỉ còn Lý Nhàn phi và Trịnh Huệ phi.

Hứa Thái hậu thích sự yên tĩnh, rất ít khi triệu kiến các phi tần, chỉ cần mùng một và ngày rằm đến thỉnh an là được.
Những ngày này Ôn Nhan viện cớ dưỡng bệnh không ra khỏi cửa, ngủ đến khi mặt trời lên ba sào mới dậy.

Nào ngờ vừa mới dậy rửa mặt, bỗng nghe cung nữ đến báo, nói Ôn Ngự sử đến thăm bệnh.

Cũng chính là phụ thân ruột của thân thể này.

Ôn Nhan không khỏi có chút căng thẳng, dù sao nàng cũng là đồ giả mạo.

Tỳ nữ hồi môn Thải Thanh vui mừng khôn xiết, vui vẻ nói: "Ôn Ngự sử vào cung thăm nương nương, nô tỳ giúp nương nương trang điểm, nhất định phải ăn mặc chỉnh tề, tránh cho bọn họ lo lắng."

Ôn Nhan hoàn hồn, hậu cung thuộc nội trạch của Thiên tử, ngoại nam đều không không được tùy tiện ra vào.

Ôn Ngự sử có thể đến thăm, đủ thấy Chu thiên tử ân sủng Ôn gia.

Nhưng sự ân sủng đó lại khiến Ôn Nhan hoảng hốt trong lòng.

Nhớ lại lời hệ thống 009 từng nói với nàng, nàng không muốn chết trẻ trong cung.
Lúc cung nữ đang giúp nàng trang điểm, Ôn Nhan động não, cảm thấy mình cần phải cảnh cáo người phụ thân này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play