Lời này khiến mọi người có mặt đều im lặng.
Từng câu từng chữ của Ôn Nhan như đâm vào trái tim người khác, “Hoàng thành nuôi gần vạn người, ngoài một số ít chủ tử, còn lại đều là cung nữ nội thị.”
“Bệ hạ thương dân như con, những cung nữ nội thị này, kẻ thì trọn đời ở lại cung, kẻ thì nửa chừng qua đời, kẻ thì may mắn được xuất cung. Thiếp không hiểu nổi, chỉ vì muốn tiếp tục hầu hạ trong cung, bọn họ âm thầm tìm người xin chữa bệnh lại được coi là xúc phạm cung quy.”
“Những người này, bọn họ có tội gì?”
Câu chất vấn này khiến Ôn Tông Vinh đổ mồ hôi như mưa, càng khiến Tiền ma ma và Hoàng nội thị dậy sóng trong lòng.
Tuy hai người hầu hạ bên cạnh bệ hạ, nhưng nói cho cùng vẫn chỉ là người hầu, có những nỗi khổ chỉ có mình bọn họ mới thấu hiểu.
Đế vương ngồi sau bàn, không nói gì mà nhìn chằm chằm vào thiếu nữ phía dưới, trên mặt không có biểu cảm gì.
Hết lần này đến lần khác, Ôn Nhan không sợ chết mà tiếp tục lên tiếng, “Thiếp còn có câu hỏi thứ hai.”
“Đậu Xuân Sinh của Dịch Đình chữa chết cho cung nữ Đào Hồng ở Vĩnh Phúc Cung, phạm vào cung quy bị phạt roi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play