“Bách tính cung phụng bệ hạ, chứ không phải những tên quan lại địa phương tự xưng là hoàng đế miệt vườn kia, tại sao phải cho bọn họ? Thiếp thực sự không hiểu nổi, bệ hạ ngày ngày bận rộn, vì bách tính thiên hạ mà dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó, mỗi ngày đều rất vất vả. Quốc khố nuôi sống đám quan lại đó, tháng nào cũng không thể thiếu, mọi lợi ích đều bị bọn họ chiếm hết, còn mặt mũi nào thu thuế thân và lao dịch vào túi riêng của nha môn địa phương?”
“Bệ hạ mong muốn dân số bách tính gia tăng, quốc thái dân an, nhưng mà gánh nặng thuế má nhiều như vậy, bọn họ còn chưa đủ ăn, làm sao có tâm trạng nuôi dạy con cái?”
Nàng thao thao bất tuyệt một hồi, nhìn thì có vẻ vô lý, nhưng lại có vẻ rất có lý.
Đầu óc của Chu Cẩn Hành nhanh chóng vận chuyển, suýt nữa bị nàng ta lừa vào tròng.
Hắn tức giận chọc vào trán nàng, mắng: “Miệng lưỡi sắc bén của nàng, chỉ giỏi lừa gạt trẫm.”
Ôn Nhan: “Chẳng lẽ không phải thiếp đang nói thật sao? Bệ hạ cũng không cần thuế thân và lao dịch của bách tính, những tiền bạc đó đều vào túi của nha môn địa phương, ai biết bọn họ dùng để làm gì? Huống chi quan lại nào có thể thực sự trong sạch? Bọn họ có nhiều cách kiếm tiền lắm, trong lòng bệ hạ chắc chắn hiểu rõ hơn thiếp.”
“Thiếp chỉ không hiểu nổi, tại sao lại chiều chuộng bọn họ như vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play