Ngọc Dương mở mắt nhìn ông ta: “Có gì thì cứ nói.”
Vương Phò mã nghiêm túc nói: “Tình cảm tỷ đệ của công chúa và bệ hạ rất tốt, đây vốn là chuyện tốt. Nhưng công chúa lại liên tục can thiệp vào việc hậu cung, bệ hạ có thể dung thứ là sự độ lượng của hắn, nếu hắn không muốn dung thứ nữa, thì đó là lỗi của công chúa.”
Ngọc Dương nghe thấy vậy thì không vui, không khách sáo nói: “Ngươi đừng vòng vo nữa.”
Vương Phò mã chỉ ra ngoài: “Công chúa tự mình cũng đã thấy rồi, Thánh thượng và Ôn Thục phi cùng ngồi trên một chiếc xe ngựa, điều đó đã thể hiện sự sủng ái. Theo ta thấy, vị trí Hoàng hậu có nhiều khả năng sẽ do Ôn Thục phi đảm nhận.”
“Công chúa lại vẫn một lòng muốn đưa nữ nhân vào hậu cung, nếu Thánh thượng vui lòng thì thôi, nếu không vui lòng, thì chẳng phải là người đã đắc tội với cả hai người sao?”
Ngọc Dương cau mày.
Vương Phò mã tiếp tục nói: “Trước đây vì có Hứa thái hậu, nên Thánh thượng kiêng kị ngoại thích can thiệp triều chính. Nhưng hiện tại quyền lực hoàn toàn nằm trong tay Thánh thượng, chỉ cần hắn không vui, mặc kệ là Ôn gia hay Lý gia, nói diệt là diệt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play