“Đúng vậy, sao thế?”
Kiều Tĩnh An liền nói đến chuyện vừa rồi.
Chị Vương cười lạnh một tiếng: “Nhà này ấy à, cũng không phải một cái đèn cạn dầu, chị khuyên em vẫn nên ít lui tới với cô ta thì hơn.”
“Sao vậy?”
“Thích chiếm tiện nghi ấy mà. Em không biết đấy thôi, hai bên nhà chị có đặt cái giá treo bằng gỗ, bình thường có để một ít hàng hóa đông lạnh ở đó, mọi mùa đông khác thì chẳng sao, ai biết hôm qua chị lại phát hiện lê đông lạnh bị thiếu đi không ít, anh Vương nhà chị còn tưởng là hai đứa nhỏ ăn, còn mắng chúng nó một trận, ăn nhiều lê đông lạnh như thế chẳng phải sẽ tiêu chảy sao? Kết quả là hai đứa nhỏ đều nói không ăn.”
“Sau đó thì sao?”
“Sáng sớm hôm nay thức dậy, chị phát hiện lại mất thêm mấy quả lê đông lạnh, đúng lúc nhìn thấy bóng cô ta cầm lê đông lạnh chạy về nhà, chị gọi cô ta lại, cô ta sống chết không nhận, chị tức giận đến thiếu chút nữa đã chửi cô ta, cuối cùng cô ta mới chịu thừa nhận, nói là cho rằng lê hỏng không ai thèm, ném ở đó. Em nói xem có tức hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT