Kiều Tĩnh An một bên nhìn nguyên mẫu, một bên soàn soạt phiên dịch thành tiếng Trung, rất thuận tay, thế thì một ngày có hơn hai ngàn chữ cô cũng làm xong được. Cô nghiêm cẩn đối chiếu lại một lần, chắc chắn không sai.
Kiều Tĩnh An ngẩng đầu nhìn anh: “Tại sao anh lại không nói gì?”
Mới vừa rồi sau khi Hạ Huân hỏi một câu xong, cứ nhìn cô làm việc như vậy, không nói một câu nào cả.
Hạ Huân ôm lấy cô, nửa giả nửa thật nói: “Anh sợ em ghét bỏ anh, vứt bỏ anh mà đi.”
Kiều Tĩnh An cười đắc ý, vỗ vỗ mặt anh: “Yên tâm đi, anh đẹp trai như vậy, không mấy ai có thể so sánh với anh đâu.”
“Vậy sau này nếu em gặp được một người đẹp trai hơn, trẻ tuổi hơn anh thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT