“Cho em?”
Hạ Huân gật đầu một cái: “Chắc chắn là mua nhà em đã bù thêm tiền, không thể để cho em chịu thiệt được.”
Kiều Tĩnh An cười, nhà đều là cô cho con trai, cô có cái gì mà thua thiệt chứ?
“Coi như anh thức thời.” Cô là vợ anh, đồ của anh chắc chắn đều là của cô, nhận đi vậy.
Hạ Huân cười ôm eo cô, hôn lên má cô một cái.
Thời gian tiến vào tháng tư, thời tiết dần dần ấm áp lên, Kiều Tĩnh An lấy quần áo mỏng làm ở Bắc Kinh ra giặt rồi phơi khô.
Ruộng đất từ từ tan băng, vườn rau ở sân sau cũng có thể bắt đầu sửa sang lại, chọn một ngày ấm áp, trồng hết rau xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT