Hạ Huân suy nghĩ một chút, cũng phải, anh thấp giọng cười, lỗ tai của Kiều Tĩnh An dán vào trong lồng ngực anh, cô cảm nhận được sự chấn động trong lòng ngực anh.
Anh sờ mái tóc của cô, Hạ Huân nói, "Anh không có nhà cũng được, sau này chúng ta mua nhiều vài văn nhà ở đây đứng tên của em là được."
"Tất nhiên rồi, em bỏ tiền thì phải đứng tên em chứ."
Hạ Huân nhìn cô gái nhỏ không có lương tâm: "Là tiền của anh chứ?"
"Anh không nhìn thấy mấy đứa nhỏ ở dưới lầu à, đều là anh bỏ tiền nuôi lớn, anh có bản lĩnh lớn nhất." Kiều Tĩnh An tâng bốc anh một chút.
"Trong nhà chúng ta, em lợi hại nhất, không có ai có bản lĩnh bằng em." Hơi thở ấm áp của anh phất qua tai cô, người cô giật giật một chút, trong lòng run rẩy.
Đứa thứ hai đi lên gọi cha mẹ xuống ăn cơm, vừa vặn nhìn thấy cảnh này, nó vội vàng che hai mắt lại: "Đều lớn hết rồi, không biết thu liễm một chút, trong nhà còn nhiều đóa hoa của Tổ Quốc như vậy, không thể để cho cha mẹ dạy bậy được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play