Chỉ nói đến phương diện ăn uống, bây giờ cũng coi như là nhà có tiền, làm đồ ăn ngon quang minh chính đại không phải ngại gì. Nhưng cơm nước nhà bọn họ cũng là hạng nhất hạng hai ở khu Gia Thuộc này, nếu như mỗi ngày nấu cơm đều lén lén lút lút, cuộc sống quả thực quá khổ sở.
Mặc dù thỉnh thoảng nhà làm đồ ăn ngon, gặp thời tiết có gió, mấy nhà dưới núi cũng có thể ngửi được mùi thơm, nhưng nếu như so sánh với nhà bên cạnh thì cũng chẳng tính là gì cả.
Bây giờ cô muốn làm món ngon gì đó, nhà bên cạnh đều có thể ngửi được mùi thơm, cảm thấy áp lực rất lớn. Còn nếu không làm thì lại bạc đãi cái bụng của người nhà. Mà làm thì ngày ngày làm món ngon cũng có ảnh hưởng không tốt.
Hạ Huân an ủi: “Yên tâm đi, chúng ta không ở đây bao lâu nữa đâu.”
Kiều Tĩnh An nói: “Chuyện công tác của anh được quyết định rồi hả?”
Hạ Huân gật đầu một cái, cơ bản là đã quyết định rồi: “Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì cuối tháng tám hẳn là có thể dọn đến Thẩm Dương rồi.”
Kiều Tĩnh An nhớ tới rau ở sân sau: “Lúc tháng tám thì rất nhiều loại rau ở sân sau mới bắt đầu lớn, không mang đi được thì có hơi đáng tiếc. Khu Gia Thuộc ở bên Thẩm Dương có vườn rau không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT