Sáng sớm, cỏ xanh xung quanh sân nhà họ Hạ, những hạt sương trong suốt đọng trên cành hoa, cành cây màu xanh nhạt khẽ đong đưa trong gió nhẹ, núi rừng xanh thẳm phía sau cũng lay động.
Mồng năm tháng năm, lập hạ.
Hai đứa nhóc vừa tròn một tuổi, nhân lúc người lớn không chú ý dùng cả tay cả chân, sử dụng sức lực từ bú sữa mẹ nhảy ra khỏi ngưỡng cửa, bổ nhào về phía mấy bông hoa đang đong đưa trong sân.
Cô bé Đường Đường chọn một chọn một bông hoa cúc dại màu vàng nhạt nhìn đẹp nhất, bàn tay mập mập nhỏ bé nhổ cả rễ cây lên, bùn đất văng lên bắn vào mắt cô bé, Đường Đường oa oa khóc lớn, miệng gọi mẹ.
Đứa thứ tư đứng mệt rồi, đặt mông ngồi xuống sau lưng em gái nhỏ, quay đầu nhìn thấy mẹ đi ra, toét miệng cười.
Kiều Tĩnh An đi ra từ trong nhà, thuần thục vỗ vỗ bùn đất trên người Đường Đường: “Làm sao vậy? Con cố gắng thêm chút nữa thì hoa trong nhà này đều bị con nhổ hết sạch, con còn có mặt mũi mà khóc hả?”
Đường Đường tủi thân chu cái miệng nhỏ nhắn lên, chỉ vào mắt: “Đau quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play