Trong ba anh em bọn họ thì đứa thứ hai có nhiều tiền nhất, đến nỗi có bao nhiêu cậu cũng không biết. Cậu chỉ biết, trong tay cậu có năm trăm đồng. Số tiền này nhiều là vì có tiền lương của cậu, từ sau khi cậu vào viện nghiên cứu nhận được lương, phần lớn cậu đều nộp cho mẹ cậu.
Lúc cậu đưa tiền lương cho mẹ, cha mẹ đều nói không cần, trong nhà cũng có tiền dùng. Nhưng mỗi tháng cậu vẫn bỏ phần lớn tiền lương vào tráp tiền trong nhà. Tiền lương của cậu không thể so sánh được với mẹ, nhưng nếu so sánh với những công nhân khác thì đúng là không tồi. Như vậy cũng có thể xem là vì trong nhà làm một chút cống hiến, trong lòng cậu rất vui vẻ.
Nếu so sánh với những người cùng tuổi với cậu còn ngửa tay xin tiền cha mẹ, cậu đã có thể kiếm tiền, loại cảm giác này rất thoải mái, cậu có năng lực có thể kiếm tiền nuôi sống chính mình, còn có thể hồi báo một chút trong nhà.
Đứa thứ hai đi vào nhà, trong tay cầm mấy chục đồng tiền, đều là tiền của các bạn nhỏ.
"Bọn họ ngày mai muốn mua bóng đá?" Kiều Tĩnh An tò mò hỏi.
Đứa thứ hai gật đầu, "Vương Nhị Thành cũng đem tiền để ở chỗ con, thím Vương muốn cậu ấy giao nộp lên."
Đứa lớn nói, "Thím Vương còn tốt, có mấy đứa đem tiền để ở chỗ em, trở về nói không chừng sẽ bị đánh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT