Chắc là ăn được: "Con bưng cho mẹ một bát cháo và một đĩa dưa chua, dưa chua chỉ cần xắt ra là được, đừng cho xì dầu, dầu màu." Nghĩ đến vị tươi sạch của dưa chua, cô lại cảm thấy đói bụng.
Đứa thứ ba đi vào nhà bếp, gắp mấy cây đậu cô ve ngâm chua ra cắt thành từng đoạn nhỏ, rồi bưng thêm một bát cháo ra đặt lên chiếc bàn nhỏ mà cha nó dời ra sân.
Dưới ánh nhìn chăm chú của hai cha con, Kiều Tĩnh An thử ăn một miếng, rất hợp miệng, không hề ngấy chút nào.
"Đừng nhìn mẹ nữa, hai người mau vào nhà ăn đi, không còn sớm nữa." Hai cha con vẫn còn đứng trong sân, Kiều Tĩnh An hối họ mau vào nhà ăn cơm.
"Không vội, con là một học sinh Tiểu học, xin nghỉ một ngày cũng không sao." Bây giờ chương trình học của đứa thứ ba đã đuổi kịp chương trình cấp hai rồi, là vì đã học bù hồi hè.
Hạ Huân cũng nói: "Nếu không được thì anh xin nghỉ, không phải em nói còn phải đi bệnh viện sao? Chiều anh dắt em đi."
"Không cần đâu, cha con hai người cần làm gì thì làm đi, em đây không sao cả. Đi bệnh viện cũng không vội, mấy ngày nữa cũng được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT