Ngày hôm sau, Kiều Tĩnh An dẫn đứa lớn lên đường, Hạ Huân đưa hai mẹ con đến cửa nhờ xe, sở nghiên cứu đang chờ, Triệu Thêm cũng ở đây.
Triệu Thêm thò đầu ra từ cửa sổ, chào hỏi Hạ Huân.
Hạ Huân đi tới, dặn dò cậu: “Giúp tôi chăm sóc hai mẹ con bọn họ, trong túi xách của bọn họ có tương nấm, ớt chưng tỏi, tôi làm chủ phân cho cậu một ít.”
Trong đầu đứa lớn nghĩ, đồ cũng chẳng phải là do cha làm, cha có thể làm chủ cái gì chứ? Chắc không phải là quên người đứng đầu chuỗi thức ăn trong nhà là ai rồi chứ?
Kiều Tĩnh An ngồi yên, vẫy tay với Hạ Huân: “Anh về đi, em tranh thủ hoàn thành công việc về sớm một chút.”
Vốn Nghiêm Tuệ có chuyện, sáng sớm phải vào thành phố một chuyến, thấy Kiều Tĩnh An lên xe đi mất, một mình Hạ Huân trở về, giật mình, lập tức đi theo. Xế chiều vào thành phố làm việc cũng được.
Không biết là đã lái xe bao lâu, dọc đường đi lảo đảo lắc lư, nửa đường có dừng một lần, chủ yếu là đổ xăng cho xe, thuận tiện cho bọn họ chút thời gian nghỉ ngơi ăn cơm, nửa tiếng sau, tiếp tục lên đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play