Tào Mỹ Hoa coi thường Nghiêm Tuệ, cũng chỉ là một đứa quê mùa muốn trèo cao, cười lạnh nói: “Nếu cô có lòng tin như vậy, thế sao cô không lập tức đi cáo trạng đi, bất luận là cô tìm ai thì tôi cũng muốn nhìn thử xem, có phải là cô thật sự lợi hại như vậy không, kêu chú họ cô vứt bỏ tôi đi.”
Dù cho cô ta có không ra gì thế nào đi chăng nữa thì dẫu sao cũng đã sinh được một trai một gái cho học binh Nghiêm, còn có thể sợ một con nhóc kia hả?
Nghiêm Tuệ cười giả một tiếng: “Thím họ, chỉ là đùa một chút thôi mà, cần gì phải coi là thật chứ?”
Tào Mỹ Hoa liếc mắt nhìn cô nàng một cái: “Giới thiệu mấy người cho cô mà cô đều không đồng ý, chê này chê nọ, chắc không phải là vừa ý sư trưởng Hạ ở cách vách chứ?”
Nghiêm Tuệ giậm chân một cái: “Thím họ nói cái gì vậy? Sư trưởng Hạ là người đã kết hôn, thím chính là muốn bôi nhọ danh tiếng của cháu, cũng chẳng đáng để bôi nhọ sư trưởng Hạ, nếu mà để cho chú họ biết thì không biết sẽ tức giận thế nào nhỉ?”
Tào Mỹ Hoa đứng lên, kéo một ít vạt áo, vạn phần khinh thường mà nói: “Không cần nói những lời nhảm nhí này với tôi, bẩn tai. Cô và Kiều Tĩnh An đều chẳng phải loại người tốt lành gì, chỉ là, nếu như cô thật sự có thể câu được Hạ Huân, sau này nhất định sẽ có phúc phận hưởng không hết. Thật ra thì, tôi cũng thật là muốn nhìn thấy Kiều Tĩnh An gặp xui xẻo.”
Mặc kệ là trong lòng Nghiêm Tuệ có tính toán gì thì trên miệng không nhận một câu nào cả: “Thím họ, đừng nói những lời như thế.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play