Sau tết nguyên tiêu, Hạ Huân bận rộn, cả ngày lẫn đêm đều không thấy người đâu. Cơm trưa về cơ bản là không ăn ở nhà, buổi tối cũng rất khó gặp anh, có lúc ngay cả anh có về ngủ hay không mà Kiều Tĩnh An cũng không biết được.
Sau khi tựu trường, ba đứa nhỏ đến trường, Kiều Tĩnh An ở nhà cũng bận rộn đến chân không chạm đất, hóa thân thành cái máy làm việc không có cảm xúc.
Bất tri bất giác thời gian đã đến hai mươi tư tháng hai, là tiết thanh minh!
Ở Đông Bắc này mùa xuân muộn hơn phương nam, ngày tiết thanh minh đã là mồng năm tháng tư, băng tuyết trên núi tan ra, phong cảnh hữu tình. Chim rời tổ, sau núi líu ra líu ríu rất náo nhiệt.
Khi đứa thứ ba tan học, mặt trời ở đằng tây đã lặn đến đỉnh ngọn núi, ánh nắng trên trời chiếu xuống tươi đẹp, chói mắt.
“Mẹ, thím Vương nói ấp gà con đã nở rồi, bảo mẹ đến nhà thím ấy lấy.”
Kiều Tĩnh An cúi đầu viết viết vẽ vẽ, đầu cũng không ngẩng lên: “A, ngày mai mẹ sẽ đi ngay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT