Tôn Ba cảm thấy người nhà này thật thú vị. Người mẹ thì dịu dàng, còn người cha lại hung dữ, nhưng ba đứa con trai thì không hề sợ anh. Ba đứa cũng có tính cách riêng.
Giống như đứa lớn nhà này, không nói được mấy câu với anh, có rảnh rỗi thì chỉ đọc sách. Còn đứa thứ hai chính là một đứa lắm miệng, có lúc nói đến mức cậu ta muốn tự phong bế lại luôn, miệng nói quá nhiều. Đứa thứ ba thì nhìn tuổi cũng không còn nhỏ, nhưng lại thích nũng nịu vượt quá mức bình thường.
Xe lửa lắc lư chòng chành, rốt cuộc buổi sáng cũng đến Thượng Hải.
Sau khi ra khỏi trạm, vẫy tay tạm biệt Tôn Ba, hai vợ chồng dẫn con đi tìm nhà trọ để ở, chẳng buồn quan tâm đến ăn sáng, trước tiên tìm chỗ tắm cho thoải mái, thay quần áo thì Kiều Tĩnh An mới cảm thấy đã sống lại.
Làm xong những chuyện này, thời gian cũng không còn sớm, người một nhà lập tức đi ăn cơm.
“Buổi chiều chúng ta sẽ lập tức đến nhà bác trai cả của đứa lớn hả?”
Hạ Huân gật đầu một cái: “Đi sớm chút đi xem thế nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play