Đứa thứ ba nếm thử một miếng, cái miệng nhỏ nhắn nhấm nhám ba miếng: “Dùng nước đá uống sẽ ngon hơn.”
“Như vậy cũng không tệ.” Lý Thừa Tổ thỏa mãn.
Đối với cậu ấy mà nói, mùa hè này đúng là thu hoạch tràn đầy. Tiếng Anh của cậu ấy có tiến bộ rất lớn. Từ lúc mới đến đây, chỉ có thể vùi đầu vào học tập những kiến thức mà dì Kiều dạy cho cậu ấy, còn bây giờ cậu ấy đã có thể dùng kiến thức mà dì Kiều dạy cho để phiên dịch tài liệu rồi.
Mặc dù tài liệu cậu ấy phiên dịch vẫn còn mắc rất nhiều lỗi sai, nhưng cậu ấy vẫn nhận thấy được tiến bộ mỗi ngày của bản thân, đối với cậu ấy mà nói như vậy cũng đã đủ rồi.
Trước khi đưa Hoàng Đại Oa, Hoàng Nhị Muội, Lý Thừa Tổ đi, Kiều Tĩnh An kêu Hạ Huân gọi điện cho hai nhà, đưa bọn họ lên xe lửa, Kiều Tĩnh An vẫy tay nói lời tạm biệt với bọn họ: “Chị không tiễn các em nữa, tự về nhà đi.”
Lý Thừa Tổ thò đầu ra khỏi cửa sổ, dùng sức vẫy tay với dì Kiều: “Dì Kiều, kỳ nghỉ đông con lại tới.”
Kiều Tĩnh An cũng vẫy tay với cậu ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT