Tỉnh dậy lúc chạng vạng, ngửi thấy mùi gạo thơm thoang thoảng từ phòng bếp, Kiều Tĩnh An vươn tay ra khỏi chăn chống người ngồi dậy, mái tóc cô rũ xuống một bên mặt.
Hạ Huân đẩy cửa đi vào: "Dậy chưa?"
"Ừm." Vừa tỉnh ngủ, giọng cô hơi khàn.
Hạ Huân đi tới đặt lên trán cô một nụ hôn: "Dậy ăn cơm nào."
Người này thật sự rất thành thật, nói ăn thì đúng là chỉ có ăn thôi.
Kiều Tĩnh An ngồi xuống bàn cơm, trước mặt cô đặt một chén cháo hoa, còn lại chẳng có gì cả.
Kiều Tĩnh An nhìn về phía Hạ Huân, Hạ Huân đứng dậy: "Suýt tí nữa thì anh quên mất, chưa bưng dưa chua ra."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT