Diệp Ninh không ngờ mọi chuyện sẽ là như thế này, cho nên Giang Húc Đông cũng không phải bị tàn tật bẩm sinh.
Trịnh Thư Vân tiếp tục nói: “Từ sau khi anh ấy bị thương thì lập tức rút lui khỏi vị trí của mình, hơn nữa còn từ chối toàn bộ sự sắp xếp và chăm sóc của tổ chức. Lúc đó cha của tôi từng nhắc đến rất nhiều lần, rất tiếc nuối thay cho anh ấy.”
Diệp Ninh cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Tuy rằng cô và Giang Húc Đông chỉ tiếp xúc vài lần ít ỏi có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng cô vẫn có thể cảm giác được Giang Húc Đông là một người cực kỳ kiêu ngạo.
Người như thế đương nhiên sẽ không tiếp nhận sự thương hại của tổ chức.
“Tính cách của anh ấy càng ngày càng trở nên quái gở, đến sau này, anh ấy thậm chí không còn một người bạn nào nữa.” Trịnh Thư Vân nói đến đây, cũng tràn ngập đồng tình với Giang Húc Đông.
Giang Húc Đông là một đứa con cưng của ông trời, nếu không bị thương, không biết tương lai của anh ấy sẽ tốt đẹp đến mức nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT