Chờ nói chuyện phiếm xong rồi, Lý Kiến Hoa bưng ly nước trên bàn lên uống một ngụm, gương mặt thoải mái dần trở nên nghiêm túc hơn.
Diệp Ninh biết cuối cùng anh ấy cũng sắp sửa vào chủ đề chính rồi.
“Diệp Ninh, không giấu gì cô, thật ra lúc trước khi cô phỏng vấn, tôi đã cực lực phản đối chuyện cô tiến vào đoàn văn công.”
Giọng nói của Lý Kiến Hoa có chút trầm thấp, trần thuật lại sự thật này.
Diệp Ninh cũng không ngắt lời anh ấy, vô cùng có lễ phép mà chờ anh ấy nói tiếp.
Nhưng mà chuyện anh ấy phản đối thì tất cả mọi người đều đã biết từ lâu, cũng không tính là bí mật gì.
“Lý do tôi phản đối cũng không phải vì năng lực chuyên nghiệp của cô không đạt yêu cầu, đơn giản chỉ là tôi nhìn cô thấy ngứa mắt. Cũng không thể nói là tôi nhìn cô thấy ngứa mắt nữa, chỉ là cảm thấy sự tồn tại của cô sẽ ảnh hưởng đến hình tượng tổng thể của cả đoàn văn công.”
Những lời này của Lý Kiến Hoa tuyệt đối là suy nghĩ chân thật nhất trong lòng anh ấy.
“Bây giờ cô nghe tôi nói những lời này, có phải rất hận tôi không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play