Khoảng hơn mười phút sau, có người thay quần áo xong đi ra.
Bình thường Diệp Ninh đã nhìn quen mọi người mặc trang phục biểu diễn rồi, hiện tại nhìn thấy vô số váy dài với màu sắc rực rỡ xinh đẹp khác nhau, hai mắt cũng có hơi mờ đi.
Trong đó Lý Mạn Mạn là người ăn mặc khoa trương nhất, cô ấy mặc một bộ váy dài chấm đất, làn váy tản ra rộng chừng một mét, thật sự chẳng thua kém gì bộ độ biểu diễn của cô.
So với Lý Mạn Mạn thì Trịnh Thư Vân ăn mặc phóng khoáng nhất, xinh đẹp nhát.
Cô ấy mặc một chiếc váy dài với họa tiết hoa nhí, làm nổi bật gương mặt của cô ấy càng thêm trắng nõn trẻ tuổi, đai lưng đeo ở giữa hoàn mỹ phác họa ra vòng eo mảnh khảnh của cô ấy. Vớ hoa sen trắng vừa khéo che đến mắt cá chân, dưới chân mang một đôi giày da mũi vuông, phối đồ vô cùng thích hợp.
“Diệp Ninh, sao cô còn chưa thay quần áo nữa?”
Mọi người đều thay quần áo xinh đẹp, chỉ có Diệp Ninh vẫn ăn mặc quần áo giống hệt như bình thường.
Diệp Ninh cười nói: “Tôi thì không thay đâu.”
Cô không cố ý chuẩn bị quần áo để tham dự vũ hội, huống chi cũng không cần thiết.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT