Từ dưới lầu đến cửa nhà, đoạn đường ngắn ngủi này, Phan Doãn Xuyên đi mà cảm giác như cả người bị kim châm.
Tiếng “Cạch” vang lên, cửa mở ra, đầu óc cậu đầy những suy nghĩ liệu có nên bất chấp tất cả mà bỏ đi không?
Cậu ngước mắt nhìn lại, những người khác đã rút khỏi ban công.
“Tiểu Phan.” Nghiêm Tuyết vẫn nở nụ cười khách sáo như lúc trước chào hỏi cậu.
Theo sát đó, hắn hỏi với một ý khác: “Cùng bạn bè nói chuyện vui vẻ chứ?”
“Khá tốt ạ.” Phan Doãn Xuyên nói ngắn gọn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT