Phan Doãn Xuyên cúi thấp đầu, nhấp ngụm nước ấm từ bình giữ nhiệt, đầu óc vẫn còn mơ hồ chưa tỉnh táo hẳn.
Những ngày gần đây, Hoài tiên sinh thực sự càng lúc càng trở nên khó hiểu hơn…
“Xin lỗi ngài, nơi chúng tôi gặp nhiều khó khăn, quanh năm chỉ có gió cát.” Vị trung tá mỉm cười xã giao.
Trong lòng Phan Doãn Xuyên tràn ngập nghi hoặc, nhưng cậu nhanh chóng kìm nén lại, không buồn suy nghĩ sâu xa.
Cậu đưa bình nước về phía Hoài Duật, khoác chiếc áo lông rồi bình tĩnh đáp: “Không sao.”
Vị trung tá lập tức dẫn họ vào sâu bên trong căn cứ. Phan Doãn Xuyên không thể kiềm chế nữa, khẽ hỏi Hoài Duật: “Em có thể vào những nơi như thế này sao ạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play