"Dù nói hôm nay là đi bệnh viện thăm người bệnh, nhưng cũng không thể hoàn toàn không trang điểm chút nào chứ."
Bạch Hinh Duyệt vừa phết mứt trái cây lên lát bánh mì nướng, vừa nhìn xuống từ trên lầu, trách cứ con gái nhỏ.
Hôm nay, Tiêu Vu mặc một chiếc váy trắng đơn giản, tóc buông xõa tự nhiên, không có bất kỳ món trang sức nào tô điểm, cả người để mặt mộc hoàn toàn.
Do thường xuyên uống thuốc và chữa bệnh trong nhiều năm, Tiêu Vu gần như không có chút thịt thừa nào trên người. Cũng may khung xương của cô khá nhỏ, dù gầy nhưng cũng không đến mức trơ xương như bộ hài cốt, chỉ là trông nhỏ nhắn hơn mà thôi.
Môi Tiêu Vu có màu rất nhạt, gần như tái nhợt, làn da cũng tương tự như vậy, mờ mờ lộ ra màu sắc của mạch máu. Nhìn thoáng qua, cô trông giống như một mỹ nhân mỏng manh yếu đuối. Vì thế, kiểu trang điểm mộc mạc tối giản lại rất hợp với cô.
Nhưng đôi khi, sự thanh nhã lại không bắt mắt bằng vẻ rực rỡ nổi bật, ví dụ như lúc này đây.
Tiêu Hành từ phòng mình bước ra. Nghĩ đến hôm nay phải đi bệnh viện thăm người bệnh, cô ta không chọn màu đỏ yêu thích thường ngày, mà thay vào đó là một chiếc váy liền cổ tròn màu vàng nghệ. Kiểu dáng của chiếc váy rất đẹp, hoàn hảo tôn lên đường cong đầy đặn của vòng một và vòng eo thon thả. Chiều dài váy đến giữa đùi, vừa tránh được sự hớ hênh, vừa khoe được đôi chân cân đối, thon dài một cách tối đa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play