"Hòa ly thì hòa ly, không có ngươi, Bình Xuân vẫn có thể tìm được người tốt hơn."
Từ quả phụ cũng không sợ, từ khi Bảo Châu gả vào đây, số bạc trong nhà càng ngày càng ít. Bà ta không biết rằng nhi tử đã ngầm cảnh cáo Từ Bảo Châu, không cho nàng ta tham gia chuyện buôn bán. Chỉ thấy nàng ta mãi không nghĩ ra cách kiếm tiền, nên ngày càng mất kiên nhẫn với nàng ta. Giờ đây, khi chính Từ Bảo Châu chủ động đề nghị hòa ly, Từ quả phụ tất nhiên không giữ lại. Bà ta sợ nếu mở miệng níu kéo, sau này sẽ bị Từ Bảo Châu nắm thóp.
"Nhưng mà ngươi ấy à, hòa ly với Bình Xuân nhà ta rồi, ngươi chỉ là một đôi giày rách, còn có ai muốn cưới nữa đây?"
Từ quả phụ ngày càng xảo quyệt, lời nói sắc bén và cay nghiệt.
Từ Bảo Châu tức giận đến mức không mang theo thứ gì mà chạy về nhà mẹ đẻ. Trên đường, nàng ta tình cờ gặp Giang Vũ, đang cùng nha hoàn hái hoa trích lụa.
Nàng vẫn giống hệt như trước khi xuất giá, rõ ràng đã hai mươi tuổi nhưng đôi mắt vẫn ngây thơ hồn nhiên, hiển nhiên là được cưng chiều hết mực.
"Tại sao? Ngươi luôn có số mệnh tốt như vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT